Đừng tưởng gái văn phòng là ‘rau sạch’ (Gia đình) – Chân dung một gái văn phòng lẳng lơ: Đến công ty, em biến thành “cái điếu ủy ban”, ai muốn sờ vào chỗ nào cũng được, kể cả anh bảo vệ. Khi gái công sở thích ‘đánh bắt xa bờ’Chuyện ‘tàu nhanh’ của gái công sởSở thích sưu tầm…sếpAi mà biết em Mai Hương ở cơ quan tôi và những thiên diễm tình của em ấy thì chắc đều chỉ có cách mà hùa theo mai mỉa: Ôi, ngoại tình quả là phi vụ áp phe thanh tao nhưng mang lại hiệu quả kinh tế cao và đầy thú vị.Mới về công ty được 5 năm nhưng sự thay đổi của em khiến khối người vừa thèm thuồng vừa ghen ghét. Ảnh minh họa Từ lúc bỡ ngỡ về công ty, còn phải đi làm bằng xe buýt, em từng bước lên Wave, Lead, giờ là chễm chệ trên chiếc Piagio xinh đẹp. Từ lúc hai vợ chồng còn phải đi ở thuê trong căn phòng trọ sinh viên bé tí teo, giờ tối tối họ được tựa vai nhau hóng gió vi vu trên tầng 15 một chung cư cao cấp của khu đô thị Trung Hòa – Nhân Chính. Đừng tưởng chồng em kiếm được nên em đổi đời nhé, chồng em chỉ làm xe ôm thôi.Mới đầu, việc của em là làm lễ tân, sau lên làm nhân viên phòng hành chính, và việc chính bây giờ là đi tiếp khách với sếp, vì em được một cái ưu điểm hơn người là vừa xinh xắn lại vừa lanh lợi. Đặc biệt nổi trội hơn nữa là em “ngoan” nên sếp nào cũng gọi, giờ nào em cũng đi.Đấy là những “trích ngang” mà các chị em ở chỗ tôi hay ngồi nói về Mai Hương. Còn tôi thì rút ra vô số điều hay ho từ cô nàng này.Tôi ngẫm ra, đa phần đàn ông thích ngoại tình công sở vì tiện địa điểm, tiện không gian, khỏi tốn công, tốn thời gian, tốn tiền, tốn nơ-ron thần kinh nghĩ cách trốn vợ ra khỏi nhà… Nhưng có lẽ, cái “khoái khẩu” nhất của họ là nghĩ rằng mấy em văn phòng là “rau sạch 100%”, lành mạnh an toàn.Em có sở thích sưu tầm sếp, chắc thế, mà Tổng công ty của chúng tôi nào có ít sếp đâu. Đi làm, đi tiếp khách, thậm chí đi chơi và ngủ thân mật với sếp là thú vui tao nhã của em. Cái lũ đứng xa xa mà nhìn như chúng tôi thì thấy rõ em như một món đồ dùng công cộng, còn các sếp thì vẫn cứ thích dùng, mà dùng nhiệt tình theo kiểu chiết khấu khẩn cấp ấy.Thấy em mỗi ngày mỗi đẹp ra, gái một con nhìn mòn con mắt, phó giám đốc cũng viện em đi tiếp khách cùng. Rồi đến giám đốc cũng ới em đi. Mỗi thời kỳ đi với một sếp, cái xe em đi làm cũng được nâng cấp lên, quần áo em mặc cũng thế…Mới đây, Chủ tịch hội đồng quản trị gọi em đi tiếp khách cùng. Chúng tôi cười khà khà, cuối cùng sếp lớn nhất cũng gọi đến em, có khi phen này em được chuyển từ nhà cao tầng xuống mặt đất.Sau khi em Mai Hương đi “tiếp khách” chừng 30 phút, cả công ty nhốn nháo vì chuông báo cháy khu vực nhà kho. Mọi người ầm ầm chạy tới thì thấy Chủ tịch đang đứng ở cửa xua tay búa xua, ngài bảo sai em vào kho của công ty tìm gì đó mà nhỡ tay rơi tàn thuốc lá xuống, có tí khói thôi, cũng may chưa ai gọi cứu hỏa. Lúc sau em Mai Hương về làu nhàu “bảo tắt thuốc đi mà không nghe”, cơ quan nghe thấy mà cười rôm rả cả ngày.Mọi người ở công ty tôi không ai ghét em, hay chí ít là lũ đàn ông chúng tôi không ghét. Bởi vì dù được các sếp yêu nhưng em chẳng kiêu kỳ. Em sẵn sàng chia sẻ với mọi người từ câu chuyện đến những món quà em được cho. Thi thoảng có người khó khăn công việc, em còn báo giúp với sếp, mà em đã báo thì hiệu quả hơn hẳn.Cá nhân tôi thì hay nghĩ tới chồng em: Chẳng biết hắn cù lần quá hay là tay đào mỏ chính hiệu mà nỡ để vợ mình thành “của công” chốn công sở. Người ta ngoại tình có một đôi đã đủ nên chuyện, đằng này…Người yêu chỉ được sờ, đồng nghiệp đãi vô tưCâu chuyện của Mai Hương cũng tương tự như chuyện cô Ngọc Mai. Nhưng Ngọc Mai thì không được tốt bụng như Mai Hương. Bất kể ai em có chút cảm tình là em lập tức lên giường với người ấy ngay. Nhưng về nhà, trước mặt người yêu, em lại biến thành một cô gái nhà lành chính hiệu. Người yêu chỉ được phép “sờ” chứ không được tiến xa hơn.Vì có mối thâm tình với giám đốc mà em được mời về công ty làm nhân viên văn phòng. Lúc mới đầu em cũng tỏ ra vô cùng thục nữ, thưa dạ rất ngoan ngoãn.Em kể với mọi người em có người yêu được 3 năm rồi, nhưng chưa cưới vì chưa được tuổi. Em và người yêu cùng “góp gạo thổi cơm chung” để tiết kiệm cho tương lai sau này. Tuy là sống chung nhưng người yêu em mới chỉ được “sờ” chứ không được phép đi xa hơn vì em không đồng ý.Người yêu thấy thế thì nể em lắm, một lòng cung phụng em. Chính vì thế mà mỗi lần người yêu em đến đón là các chị trong công ty tôi lại được dịp bụm miệng cười.Về công ty được 3 tháng em bắt đầu thay đổi. Từ một thục nữ ngoan ngoãn em bỗng biến thành một bà chủ nanh nọc, đanh đá.Em mặc sức quát nạt mọi người kể cả giám đốc. Kế toán công ty cũng bị em ngang nhiên biến thành “người giúp việc”. Nhưng chẳng ai dám kêu ca, phàn nàn nửa lời vì ngay cả giám đốc cũng phải sợ em một phép. Thế là em mặc sức tung hoành.Tuy nhiên, em chỉ nanh nọc với đám chị em phụ nữ thôi. Còn cánh đàn ông con trai thì được em đối đãi rất tử tế kể cả anh bảo vệ. Em cứ đến công ty là đám đàn ông mắt lại sáng ngời ngời. Anh nào cũng hồ hởi bao vây em vừa hỏi han, lại vừa tranh thủ sờ mó vào một số điểm nhạy cảm.Có anh thô thiển còn kéo hẳn cổ áo em ra để kiểm tra xem hôm nay em mặc nội y màu gì. Mỗi lần như thế em Mai lại cười híp cả mắt vì sự “quan tâm” của đám đàn ông. Đến cả chú bảo vệ lớn tuổi ở cơ quan tôi nhiều khi cũng được sờ mó em tý chút.Từ sếp lớn, sếp bé đến cả đám nhân viên quèn mà em có chút cảm tình thì rủ em đi công tác qua đêm lúc nào cũng được. Trước mặt em thì đám đàn ông hết lời ca tụng, nịnh hót cho em vui lòng. Nhưng mỗi khi em vắng mặt thì các anh tài thi nhau kể chiến tích cùng em.Đám chị em chỗ tôi mỗi khi ngồi nói chuyện với nhau thì bảo em Mai thuộc dạng dễ dãi, buông thả. Có cô vì ghét em ấy quá mà nói toạc ra em là loại “ăn tạp”, người đàn ông nào em cũng có thể cặp kè được; có chị hơi “ác khẩu” thì bảo chắc em là loại cuồng dâm, bệnh hoạn.Em Mai Hương, Ngọc Mai đã mở tầm mắt cho chúng tôi và khối anh khác rằng “gái văn phòng là rau sạch” chưa hẳn đúng hoặc chí ít thì cũng nên nghĩ khác về từ “sạch”.PV (tổng hợp)http://baodatviet.vn/doi-song/gia-dinh/dung-tuong-gai-van-phong-la-rau-sach-3040044/