1. Lời tâm sự nghẹn lòng trong nước mắt của sơ Nguyễn Thị Hường đã dẫn tôi về với mái ấm Tín Thác (xã Lộc Thanh, Bảo Lộc, Lâm Đồng), tổ ấm mà sơ Hường là người sáng lập và chèo chống trong 10 năm qua cùng với những nữ đồng đạo của mình. Nơi mà bắt đầu từ buổi sáng lạnh lẽo năm 2009, bà và các sơ Cúc, Ơn, Vân, Liên, Hạnh, Thương, Xinh đã đón nhận, cưu mang, chở che, nuôi dưỡng trong tình yêu thương vô bờ bến 107 đứa trẻ bị bỏ rơi khi vừa mới lọt lòng.
Bạn đang xem: Bé nhân ái bi benh gi
Nơi ấy, cổ tích về lòng nhân ái đã được viết nên một cách sống động giữa những dãy nhà mái tôn gỉ sét nhỏ bé cuối con hẻm man mác xanh những rẫy cà-phê. Sơ Hường kể tiếp: “Có những cháu khi mới đón về chân tay không lành lặn, nhìn đau lòng lắm! Chúng tôi đã cố gắng cứu chữa với hy vọng tương lai các cháu sẽ tốt hơn”.
Bây giờ thì Gia Ân, đứa con đầu tiên của mái ấm này được đón về từ vệ đường trong “tấm chăn đỏ đã ngả mầu đen” như lời kể của sơ Hường đang đứng trước mặt tôi. Đó là một cậu bé cao lớn, gương mặt sáng sủa dù ánh mắt vẫn ánh lên những nét buồn xa vắng. Là “anh Hai” của 106 em nhỏ, trông cháu thật chững chạc, lớn hơn nhiều so tuổi lên mười. Chuyền em bé hơn một tuổi mà cháu đang bế và đút cháo cho một đứa em khác, Gia Ân lễ phép trò chuyện với tôi. “Ở đây, cháu có vui không?” Ân nói: “Dạ vui, cháu có các bà rất thương và có rất nhiều em”. “Gia Ân học lớp mấy rồi và học giỏi không?”, tôi hỏi. “Dạ, qua hè cháu lên lớp 5, năm lớp 4 này cháu đạt học sinh giỏi: Toán 10, Văn 10, Anh văn 9…”.
Nghe cháu hồn nhiên kể mà chúng tôi không khỏi xót xa. Nếu không có tấm lòng nhân ái bao la của sơ Hường và những nữ tu sĩ ở mái ấm này thì sẽ ra sao cuộc đời của những cháu bé bất hạnh ấy? Đó là những đứa trẻ không được ôm ấp trong vòng tay yêu thương của người thân khi rời nhà hộ sinh về với tổ ấm gia đình, được bú mớm chăm bẵm, mà là những phận ấu nhi lọt lòng đã bị bỏ rơi trong những nùi giẻ, túi nylon, chậu nhựa, hộp giấy trước bệnh viện, cửa chùa, vệ đường, thùng rác. Chính vì lẽ đó, để các cháu quên dần mặc cảm, các sơ đã đặt tên cho những đứa trẻ đầu tiên về với mái ấm là: Gia Ân, Phúc Ân, Thiên Ân, Khánh Ân, Hồng Ân, Phước Ân, Huệ Ân…, như muốn nói rằng, đó không phải là những đứa trẻ bị bỏ rơi mà là những báu vật do Trời ban ơn đưa tới.
Xem thêm: Chức Năng Của Tuyến Tụy Sinh Học 8 ), Hãy Nêu Chức Năng Của Tuyến Tụy Mà Em Biết
Trên sân chơi của mái ấm.
2. Cùng với sơ Thanh Vân, tôi dạo gót khắp mái ấm Tín Thác. Sơ nói, so trước kia, mái ấm nay đã thay đổi và khang trang hơn nhiều. Cơ sở vật chất đã được xây dựng kiên cố, đủ phòng học, phòng ăn, phòng ngủ, sân chơi cũng được trang bị nhiều trò cho lũ trẻ đùa nghịch. Hiển hiện trước mắt tôi là cách bố trí nơi chốn các cháu sinh sống không giống một trại trẻ mồ côi mà mang hình ảnh ấm cúng của một gia đình. Qua cách đặt giường, đặt tủ, bàn ăn, góc học, chỗ chơi… thể hiện sự thân thuộc, cộng cảm, sẻ chia.
Đang là kỳ nghỉ hè, tất cả các cháu đều có mặt ở mái ấm. Cũng như bất cứ môi trường niên thiếu nào, lũ trẻ ở đây cũng bộc lộ tất cả năng lượng của tuổi ăn, tuổi chơi. Nhóm này đùa nghịch, rượt đuổi nhau. Nhóm kia chờ chỗ đu quay, ngựa gỗ. Nhóm đọc truyện tranh. Nhiều cháu đang được các anh chị thanh niên tình nguyện đến dạy vẽ tranh, chơi đàn, đọc thơ, học hát. Dù đang chơi gì, làm gì, khi chúng tôi có mặt, tất cả các cháu đều đứng dậy lễ phép chào hỏi. Rồi với những cây kem ngọt lịm trong tay, một đám các cháu đã sà vào vòng tay các sơ và chúng tôi trò chuyện, cười đùa thân thiết. Những đôi mắt ngây thơ, những câu chuyện hồn nhiên: “Các cháu có ngoan không?”. “Dạ có!”. “Anh em thương nhau không?”. “Dạ thương!?”. Sơ Vân kể vui, nếu bọn trẻ của mái ấm Tín Thác đi ra bên ngoài, đứa nào bị trẻ làng bắt nạt thì cả đám vòng trong, vòng ngoài đứng ra bảo vệ…
Cậu bé Nguyễn Anh Kiệt mới chín tuổi kể tôi nghe, cháu đã được các sơ đưa đi bệnh viện nhiều lần và trải qua hai cuộc phẫu thuật, một lần do dịch tràn màng phổi và một lần bị thoát vị bẹn. Viêm hang vị và có vi-rút HP là hai căn bệnh cháu đang mắc phải – Kiệt nói thêm và nở một nụ cười hiu hắt. Lưng tròng nước mắt, sơ Thanh Vân tâm sự: “Ngay từ lúc chào đời, các cháu không được bú sữa mẹ, không được chăm sóc y tế nên sức đề kháng rất kém. Nhiều cháu mang bệnh trong người. Có những lúc, cả phòng bị lây bệnh, chúng tôi phải chia nhau mỗi người cùng lúc ôm hai cháu đi bệnh viện”.
3. Theo chân sơ Vân, tôi ghé thăm hai phòng nuôi dưỡng các cháu nhỏ nhất, có cháu mới hơn ba tháng tuổi. Ở đây có nhiều cháu bị bệnh bại não, bại liệt chỉ nằm một chỗ, nhiều cháu suy dinh dưỡng nặng. Bà Nga, cô Mai ở ngoài làng trong ngày rảnh việc đồng áng đang vào trợ giúp các sơ trông nom, cho cháu ăn, dỗ cháu ngủ. Những đứa bé đã bốn, năm tuổi mà nằm ngửa mắt mở to tròn vô cảm. Có cháu bị thiểu năng trí tuệ. Những cháu khác vận động tay chân hết sức khó khăn. Khi tôi vào phòng, nhiều cháu ngước mắt nhìn rồi bò theo, chạy theo. Khi tôi ôm trẻ không chịu rời, đứa khác ganh nên lại cố bám để được bồng bế. Cảm nhận thật rõ ràng, chúng luôn thiếu những vòng ôm, hơi ấm, luôn khát khao một chút chia sẻ, yêu thương. Sơ Thanh Vân nghẹn ngào: “Chúng tôi đã cố gắng bù đắp tình thương cho các cháu, nhưng bù đắp bao nhiêu cũng thiếu. Ban ngày thì còn đỡ, mỗi khi đêm về, nhìn những đứa trẻ mới một vài tuổi tự ngậm bình bú sữa nằm trơ trọi trên giường, thương đứt ruột chú ạ! Vòng tay, hơi ấm của chúng tôi hình như không đủ…”. Còn cô Mai thì nói: “Chúng tôi tình nguyện đến chăm sóc các cháu tận tâm nhưng không được quá gần gũi. Bởi khi cháu quen hơi mà mình rời xa, nó sẽ khóc, sẽ nhớ. Thương và xót lòng lắm anh ạ!”…
Mọi người nói rằng, mái ấm Tín Thác không bao giờ đóng cửa. Cánh cửa ấy luôn mở rộng để đón những tấm lòng trắc ẩn. Mỗi tháng, phải làm sao có được gần 200 triệu để lo cho các cháu từ chuyện ăn, chuyện học, chuyện chữa bệnh. Các sơ nói, dù tiết kiệm hết sức, bởi nguồn thu không có, chỉ có sự hỗ trợ từ các mạnh thường quân, thì những đứa trẻ ở đây vẫn phải có đồ dùng học tập, phải có tã, bỉm, sữa… hằng ngày. Chia sẻ với những khó khăn về gánh nặng cơm ăn, áo mặc cho các cháu, ngoài những tấm lòng đến từ nhiều nơi thì chính quyền địa phương cũng tạo thuận lợi tối đa. Một lãnh đạo địa phương nói rằng: “Chia sẻ với mái ấm Tín Thác, chúng tôi luôn tạo điều kiện giúp đỡ để các cháu có giấy khai sinh, đăng ký hộ khẩu và cấp thẻ bảo hiểm y tế miễn phí”.